Cuộc sống chính là quá trình đi tìm kiếm tình yêu. Mỗi người đều mong muốn tìm được 4 người:
- Đầu tiên là bản thân
- Thứ 2 là người mình yêu nhất
- Thứ 3 là người yêu mình nhất
- Cuối cùng là người sống chung với bạn cả đời.
Yêu và được yêu là một loại cảm giác trên bước đường của sinh mệnh duyên và nợ, ai cũng nói không rõ. có người có duyên nhưng không nợ, có người có nợ nhưng lại vô duyên, không ai thoát khỏi một kiếp hồng trần. Vì vậy, thế giới này mới có nam si - nữ oán, mới đong đầy vui buồn, hợp tan.
Lúc duyên đến phải học được quý trọng, lúc duyên đi phải học được buông tay, chỉ có như vậy mới cho người một lần thay đổi mới, cho mình càng nhiều cơ hội để lựa chọn. Chớ để nước mắt che mất tầm nhìn, chớ để cừu hận thiêu đốt tâm can.
Cuộc đời một người ít nhất có một lần vì người khác mà quên mình, không cầu kết quả, chẳng mong đi cùng, không cầu sở hữu, thậm chí không cầu người đó phải yêu mình, chỉ cầu trong thời điểm đẹp nhất của đời người có thể gặp được người ấy, dù là kiếp trước hay kiếp này đã yêu qua là không hối hận.